Dừng lại vẫn là chơi.Tôi không đòi hỏi gì cho mình, không than vãn về nỗi khổ đau của mình; nhưng khi tôi vẫn chẳng gột rửa được cái cội nguồn chia sẻ và đùm bọc của con người, dù có là một thằng đàn ông bất khuất, tôi vẫn là một kẻ hèn…Vừa mặc cảm vừa đầy kiêu hãnh không muốn chúng bị ngó qua một cách hờ hững và đầy mỉa mai.Có lẽ tôi là thứ (từng?) có biểu hiện bề ngoài dễ chịu đối với những cô gái hoặc thông minh hoặc dịu dàng hoặc khờ dại.Tôi tống vào thùng rác.Và với nhiều người, học không có gì ngoài nghĩa đến trường và ngồi vào bàn.Tôi làm trong năm phút.Bạn có vào sân Mỹ Đình xem trận Việt Nam-Thái Lan vừa rồi.Độ này, bố hay nhường.Để kể hết mọi chuyện, dù không nhiều, nhưng với kiểu lan man của tôi thì chắc hết mực mất.