000 đồng, bớt 1000 còn 34.Hôm trước tôi khóc, hôm sau tôi đốt.Tay cứ thả, tai cứ như điếc, miệng cứ như câm.Thế là mẹ lại hỏi: Mẹ xin hai bác cho con về nhà hai tuần nhé.Trong công viên thì toàn ma cô.Nhà văn cười gượng: Tại anh chưa ăn sáng thôi, mình ạ.Con chó nhỏ (đã chết) của tôi từng làm thế mỗi lúc tôi tròng xích vào cổ nó, dắt nó, đúng hơn là nó kéo tôi đi, từ tầng bốn xuống.Đừng ví ta với sự chung chung của số đông.Khi những ý nghĩ dông dài này chảy trong não thì bố âm thanh quấy rầy cũng chẳng nhằm nhò gì.Điều đó có đáng sợ với những người lớn càng ngày càng yếu đi không?
