Như tên tướng Al Capone chẳng hạn.Kiếm được một cái chòi ở giữa vườn nhỏ rồi ở đó.Tại sao vậy? Là vì ông kêu nài, phản kháng để tỏ cái quan trọng của ông ra, khi người thay mặt cho công ty chịu nhận thấy sự quan trọng đó, thì những nỗi bất bình tưởng tượng của ông tan như mây khói hết.Cái tài nhớ được và kính trọng tên bạn, và tên những người cộng sự của ông, là một trong những bí quyết đã làm cho ông nổi danh; ông tự phụ rằng nhớ được tên họ một số đông thợ của ông, và khoe rằng ông còn đích thân chỉ huy xí nghiệp của ông ngày nào, thì không có những vụ làm reo khuấy rối sự yên ổn và cần mẫn trong các xưởng ông ngày đó.Thiệt ra bài đó có giá trị, nhưng dùng không đúng trường hợp, sẽ làm cho người ta la ó, phản đối, chế giễu, nhưng ông Mc.Bạn cho là "lố bịch", là vô lý ư? Cái đó là quyền của bạn.Và vấn đề đó giải quyết xong lập tức.Và gì nữa, chắc các bạn đã đoán được.Thì ông phải im liền.Tôi thích nó lắm, mà lần trước ít bạn quá, không đủ làm một kíp.
