Nhưng rồi anh cũng chấp nhận.Nhà văn nhắm mắt lại.Rồi thì để đảm bảo cuộc sống hàng ngày được chén xương, sẽ đốt cháy cái mình đã tôn thờ và tôn thờ cái mình đã đốt cháy, sẽ viện mọi lí luận để bảo vệ, ca ngợi nó như đã từng khinh bỉ.Kẻo lỡ ra dân tình chỉ đọc được đến đây, suy diễn lung tung thì khổ.Có lẽ tôi là thứ (từng?) có biểu hiện bề ngoài dễ chịu đối với những cô gái hoặc thông minh hoặc dịu dàng hoặc khờ dại.Ví dụ anh ta sẽ tự bảo mình điên khi đứng giữa đường hét Đờ mẹ bọn tham nhũng lúc thấy một gã như vầy đi qua.Hoặc đôi lúc viện đến nó để xoa dịu những vết thương.Nhưng những con người như vậy lại không trải qua những gì tôi đã trải qua, sàng lọc những gì tôi đã sàng lọc.Đến lượt máy treo ngược người.Tiếng tít tít vẫn va đập vào não bộ cũng tiếng còi xe triền miên.
