Trái ngược với người giàu, khi nghe câu chuyện thành công của người khác, người nghèo thường phán xét, phê bình, chỉ trích, nhạo báng họ, và nói chung là tìm mọi cớ để kéo họ xuống ngang mức với mình.Bạn có thể kiếm được những khoản tiền lớn, nhưng nếu bạn không giữ lại được chút gì từ số tiền này, thì bạn sẽ không bao giờ trở nên giàu có.Ở đây chúng ta không nói đến việc suy nghĩ tích cực, chúng ta chỉ bàn về quan điểm quen thuộc của bạn về thế giới.Họ hỏi tâm trí của họ – “chủ thể” tạo ra sự liên kết giữa tiền bạc với nỗi tức giận – “Phải xử lý tình huống này như thế nào?”.Tôi hỏi bạn: nếu bạn tham gia một cuộc đấu thể thao hay bất kỳ trò chơi nào mà bạn chỉ chăm chăm vào phòng thủ thì cơ hội chiến thắng của bạn là bao nhiêu? Ai cũng đồng ý là hầu như không có cơ hội nào cả.Năng lượng là thứ có tính lây lan: hoặc bạn tác động đến người khác, hoặc bạn bị tiêm nhiễm từ họ.Và thế là từ trong tiềm thức của mình, họ đã quyết định sẽ vứt bỏ tiền bạc.Thật may mắn là tôi đã khắc ghi lời nói của ông vào tim và đi lên từ chỗ là người “biết-tất-cả” thành một người “học-tất-cả”.Ngược lại, người giàu luôn nhớ câu nói của nhà ngoại giao lỗi lạc Benjamin Franklin: “Nếu bạn nghĩ việc học hành là đắt đỏ, hãy thử phớt lờ nó xem nào”.Tôi xin việc tại tiệm bánh nướng Mother Butlers.