Tôi sợ những sự quen thân, gần gũi mà không hiểu nhau.Tựa lưng vào hộp dầu cá là cái đồng hồ báo thức.Mẹ: Chắc con lại ghé đâu chơi chứ gì.Nhưng những ám ảnh về đời sống khiến bản thân ta đòi hỏi mình sống như một anh hùng.Tôi gào suốt con đường cái câu trong bài Unforgiven II của Metallica mà thằng bạn dạy cho.Cười vui cho dễ sống.Họ cũng chả ngại chửi cầu thủ đội nhà lỡ sơ suất hay trọng tài bắt không hợp ý họ.Bác vừa thoăn thoắt gói vừa bảo Thấy số bác khổ không.Lúc thì một vài tháng mới đến một lần.Tôi nhớ một câu thơ chợt bật ra trên một chuyến xe từ biển về: hoa cúc vàng lang thang bờ rào.