Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ.- Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười.Vậy cậu đã làm gì để ổn định trở lại?- Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian.Tôi tin rằng những chuyện như thế này sẽ không bao giờ lặp lại nữa.James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu- Tớ hiểu rồi, - James đồng ý.- Đây là những thắc mắc của tôi.- Lại có rắc rối rồi cậu ạ, - James nói ngay khi bước vào phòng của Jones.- Không sao, anh cứ tiếp tục đi.