Mà trong đời sống thì lờ mờ thế nào nhưng thả vào câu chữ thì lại đổi màu hết sức thú vị.Nhưng không ngộ nhận mà ngại viết thì có phí đi không.Kể cả sau một đêm trong giấc mơ mà mọi người thân xúm vào mỗi người một ý vạch đường đi cho bạn.Có cái giấc mơ vẫn sống mà không có nó cũng chẳng chết.Tôi cũng tưởng mình đùa.Và khi tích trữ được thì tôi lại mệt vì sự đi quá tải của đầu óc nhỏ nhoi.Nếu tôi có điều gì xấu thì các chú tử hình tôi cũng được, tôi cam lòng lắm.Mỗi người thường chỉ va chạm với một mảnh vỡ trong chiếc gương bạn.Và bạn nhận ra sống trong môi trường những người bình thường, bạn vừa phải tự phá bỏ những định kiến họ rót vào mình mà lại vừa phải biết ơn họ.Giữa chúng tôi, những người thân, có một cuộc chiến, bên này nhân nhượng, bên kia càng lấn tới.