Câu chuyện ông kể lại dưới đây trong một lớp giảng của tôi ở Nữu Ước, đã được ban giám khảo của trường chấm thưởng:Powell, Ben Franklin và E.Ông William James đã nói: "Những nhược điểm của ta giúp ta một cách không ngờ".Buồn bực, tức tối vì không được khen, và thấy chỉ là công dã tràng, hấp tấp, ưu tư, những cảm xúc đó làm cho y thấy mệt, thấy không chống cự nổi với thời tiết đổi thay, thấy năng lực sút kém và nhức đầu.Sau cùng, tôi phải vào nằm nhà thương.Sau này, ông lại thấy tự hiểu biết đó thiệt là vô giá, khi ông làm cái việc bình phẩm trên đài phát thanh những tin tức ở u châu.Rán tạo một chút hạnh phúc cho người để quên nỗi khổ của ta đi.Nhưng tôi cũng biết thêm rằng những câu vè tầm thường đó là tinh tuý của đức tính khôn ngoan, lịch lãm cổ truyền, từ ngàn năm trước.Vậy định lệ thứ nhất là: thu nhập những sự kiện.Kinh nghiệm đó đã giúp ông hiểu rõ đời sống người Pháp.
