Trong bữa cơm cuối tuần, vợ anh thắc mắc không hiểu vì sao mọi chuyện lại thay đổi tốt đẹp đến thế.- Nào, chúng ta khoan hãy bàn về vấn đề lỗi của ai.Josh cảm thấy lo lắng vì e ngại sắp phải đón nhận những điều tồi tệ nhất.- Tôi biết tôi đã gây ra những rắc rối không mong muốn.Tớ cũng đã yêu cầu cô ấy nhắc lại những điều tớ nói và cả hai đều nghĩ mọi chuyện sẽ ổn.- Cậu có còn nhớ tâm trạng của cậu khi lần đầu đến gặp tớ để than vãn về những nỗi khốn khổ trong việc quản lý không? Theo tớ nghĩ thì khi ấy cậu không đủ kiên nhẫn để nghe hết một mạch những điều này! Nhất là cậu cũng chưa thể ứng dụng tất cả ngay được.Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt.Mọi người đã hoàn tất những công việc đơn giản, và những công việc còn lại đều phức tạp hơn, nên James phải mất nhiều thời gian hơn.Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua.- Giờ thì tớ hiểu rồi.