– Ngài có thể trả cho tôi hai phần ba số tiền của chín trăm con cừu này cũng được, để tôi có thể khởi hành ngay bây giờ.- Khi còn trẻ, tôi đã từng học cách làm yên ngựa.Những lo lắng của bà Swasti là đúng.Tôi chỉ mong ước làm sao để nó chứa thật nhiều tiền và trở nên nặng trĩu.Nếu không, tôi sẽ luôn sống trong tâm trạng khổ sở, dằn vặt.Ngoài ra, thức ăn được cho vào những cái máng lộ thiên và để mọi người tự ăn lấy như một bầy lợn.Vì thế, cháu đã đủ khả năng để nhận một trách nhiệm nào đó.Theo thời gian, nó sẽ phát sinh lợi nhuận.- Nhưng làm thế nào anh chắc chắn tôi sẽ có được một cây đàn như thế, vì hai chúng ta hiện đang nghèo khổ không khác gì những nô lệ của nhà vua? – Kobbi hỏi.Hai con lạc đà nằm cách tôi không xa.