Nhưng mà vẫn sẽ có những sai lầm.Chuyện học hành sa sút vừa qua mà có phần do sự tự do của cháu không nói đến nữa, ta làm lại.Buồn là trót lợi dụng cái tiếng thiên tài để bắt mình phải vượt qua.Điều đó càng làm họ lấn tới, họ không hề coi viết là một công việc.Tôi lên gác và nẩy ra cái ý định xé.Sao có một quãng đường mà mình đi chậm thế? Mình muốn mọc ra thêm muôn ngàn đôi chân hoặc không còn chân gì nữa.Hắn mãi coi mình là một thằng nội trợ tồi.Sự giáo dục không không linh hoạt ấy khiến con người trở nên ích kỷ, rất ích kỷ.Nhưng thơ đâu có phải là một khối trọn vẹn thơ ngây.Đôi khi, viết cũng nên tường thuật một cách chân thật về đời sống và những công dụng chẳng cần tô vẽ của mình.